Nỗi đau và thử thách: Không dầm mưa, sao có nắng đẹp? - Doctor247

Nỗi đau và thử thách: Không dầm mưa, sao có nắng đẹp?

Alexandre Dumas có nói một câu nổi tiếng như thế này: “Chỉ có ai đã từng trải qua nỗi đau khổ tột cùng thì mới có khả năng cảm nhận hạnh phúc tột cùng”. Mark Manson, một tác giả và blogger người Mỹ, thì nói: “Việc bạn là ai được xác định bởi việc bạn sẵn sàng chịu đựng điều gì”.

Bạn mong ước một cuộc sống như thế nào?

Nỗi đau và bài học

Khi chạm xuống tận cùng nỗi đau, chúng ta mới có cơ hội khám phá hết tiềm năng của mình. Và chỉ khi ấy bạn mới biết nội lực thực sự của bản thân có thể bùng phát mạnh mẽ đến mức nào.

Tôi muốn nói với bạn rằng: “Nếu bạn đã từng thi trượt, thất tình, mất việc, phá sản, ốm đau, mất đi một người thân yêu… hay gặp phải một chuyện mà bạn thấy tồi tệ nhất trên đời thì bạn không hề đơn độc.

Ai trong chúng ta cũng từng trải qua muôn vàn nỗi đau như thế. Chúng gây ra cho ta những vết xước hằn lại. Chúng khiến ta cảm thấy khó chịu, bức bối. Nhưng không thể phủ nhận một sự thật rằng: chúng ta cần những nỗi đau ấy để bước tiếp và lớn lên.

Bản thân nỗi đau không hề đáng sợ, đó chỉ là một phép thử, là một nấc thang tiếp theo để thử thách lòng can đảm của bạn.

Khi phải đối mặt với những điều vượt quá sức chịu đựng, thay vì chối bỏ hay lảng tránh nó, bạn chỉ cần nhận diện khó khăn đó, chấp nhận nó, làm bạn với nó, và để xem bạn có thể học được gì từ nỗi đau này.

Nỗi đau chỉ là tạm thời. Nhưng những bài học bạn rút ra sẽ luôn còn mãi.

Tôi muốn chia sẻ là: nếu bạn muốn trưởng thành, bạn sẽ luôn cần nhiều hơn một nỗi đau.

Bạn mong ước một cuộc sống như thế nào?

Nếu tôi hỏi bạn rằng “Bạn mong ước một cuộc sống như thế nào?”. Thật dễ để trả lời: “Tôi muốn có một cuộc sống giàu sang, có một công việc an nhàn, lương cao, có một gia đình hạnh phúc, tìm được một người yêu thương tôi vô điều kiện, hằng năm đi du lịch đôi ba lần để tận hưởng cuộc sống…”.

Tôi nghĩ, không chỉ riêng mình bạn mong muốn điều ấy đâu. Ai cũng muốn thế cả!

Câu hỏi tiếp theo tôi muốn hỏi bạn là: “Bạn sẵn sàng trả giá điều gì để có được cuộc sống ấy?”.

Viễn cảnh về một cuộc sống tốt đẹp, êm ấm đã trở thành ước mơ của nhiều người. Cho đến khi họ thực sự va vấp vào thực tế. Do kì vọng quá cao trong mộng tưởng hạnh phúc của mình, họ có nguy cơ sụp đổ.

Nỗi đau mà bạn lựa chọn sẽ dẫn đến kết quả mà bạn khao khát đạt được. Thật dễ để ngồi ao ước về một cơ thể săn chắc với vòng eo con kiến, nhưng kết quả đó sẽ chẳng đến nếu bạn không ném mình phòng tập.

Thật dễ để mơ mộng về một ngày kia bạn có thể nói thành thạo tiếng Anh, nhưng điều đó sẽ không xảy ra nếu bạn không ép mình vào kỉ luật để luyện nói.

Trước khi lựa chọn một mục tiêu để phấn đấu, bạn nên lường trước cả những nỗi đau, những cái giá phải trả để giúp bạn đạt được điều đó là gì.

Nếu bạn không thể chịu đựng được nỗi đau, bạn sẽ ngừng phát triển. Bạn trở nên thoả hiệp và yếu đuối.

Hãy tận hưởng quá trình làm việc và phấn đấu của bạn

Hãy tận hưởng quá trình phấn đấu của bạn

Trên mạng, chúng ta dễ dàng tìm thấy hàng ngàn bài báo nói về những người thành công, những thành tích vang dội của họ, những bức hình sang chảnh kèm theo những lời ca ngợi hết lời.

Tuy nhiên, chúng ta tuyệt nhiên chẳng biết gì về quá trình nỗ lực đằng sau hào quang ấy, những bài học cay đắng, những giọt nước mắt, những cái giá nào đã phải trả để họ có được vị trí ngày hôm nay.

Bạn bè tôi vẫn hay nói rằng: “Cậu sướng thật, ngày ngày ra quán cafe ngồi, viết lách cả ngày, thu nhập cũng ổn, công việc an nhàn, thoải mái thời gian?”. Họ đâu biết rằng để đạt được thành công hiện tại, tôi đã phải trải qua những gì?

Từ một người viết vô danh, tôi đã kiên trì viết liên tục trong hơn 1 năm, và không nhận lại được một đồng nào từ những gì mình viết cả. Đó là những đêm thức trắng, khi tôi vừa phải đi học, đi làm, đêm về viết blog để xây dựng thương hiệu cá nhân…

Đó là những ngày tôi không có đủ tiền ngồi cafe, tôi chỉ ra shop mua một chiếc bánh mì rẻ nhất và một chai nước lọc để ngồi viết. Trước khi có một bài viết viral (lan truyền, tương tác) đầu tiên, tôi đã viết cả trăm bài viết dang dở lưu lại trong laptop.

Khi bắt đầu nhận được sự chú ý của cộng đồng, có những người bắt đầu phá quấy công kích tôi bằng đủ lời lẽ, bình luận chê bai, miệt thị, họ nhắn tin, gọi điện, phá hỏng cả tài khoản email công việc của tôi…

Có những ngày bí ý tưởng, tôi không thể viết nổi dù chỉ một câu ra hồn, có những ngày tôi muốn buông xuôi, chẳng muốn động tay động chân để viết nữa…

Tôi đã chịu đựng tất cả nỗi đau đó. Tôi chấp nhận nỗi đau là một phần của quá trình.

“Đau khổ” và “Hạnh phúc” không phải là hai thái cực được sinh ra để triệt tiêu lẫn nhau mà là để bổ sung và hoàn thiện cho nhau. Chúng ta thường yêu thích kết quả mà vô tình bỏ qua nỗi đau.

Nếu không có khổ đau, làm sao chúng ta biết được thế nào là hạnh phúc? Không có những ngày dầm mưa, làm sao có những ngày nắng đẹp?

Trương Khánh Linh

 

 

 

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận