Chủ đề
Buồn ngủ vào ban ngày có thể là dấu hiệu bệnh mất trí nhớ
Cảm thấy buồn ngủ vào ban ngày có thể là dấu hiệu cảnh báo nghiêm trọng hơn đối với một số nhóm người.
Cách tiến hành nghiên cứu
Một nghiên cứu gần đây được công bố trên tạp chí Neurology cho thấy mối liên hệ giữa tình trạng buồn ngủ vào ban ngày ở người cao tuổi và nguy cơ mất trí nhớ. Những người thường cảm thấy buồn ngủ ban ngày hoặc thiếu hứng thú với các hoạt động có nguy cơ mắc hội chứng rối loạn nhận thức vận động (MCR) cao hơn. Hội chứng này có thể dẫn đến tình trạng đi chậm hơn và suy giảm trí nhớ, xuất hiện trước khi phát triển thành mất trí nhớ.
Nghiên cứu do Đại học Y Albert Einstein ở New York thực hiện, với sự tham gia của 445 người từ 76 tuổi trở lên và không mắc chứng mất trí nhớ. Người tham gia được yêu cầu trả lời các câu hỏi về trí nhớ và thực hiện bài kiểm tra đi bộ trên máy chạy bộ hàng năm trong ba năm. Nhóm nghiên cứu cũng đánh giá về giấc ngủ, thói quen ngủ và tình trạng sử dụng thuốc của các đối tượng tham gia.
Ngoài việc đánh giá trí nhớ và tốc độ đi bộ, các nhà nghiên cứu còn theo dõi mức độ tỉnh táo của người tham gia khi lái xe, ăn uống hay tham gia các hoạt động xã hội. Họ cũng xem xét mức độ hứng thú của người tham gia đối với các công việc hàng ngày. Ban đầu có 42 người mắc MCR, sau đó thêm 36 người nữa phát triển hội chứng này trong suốt thời gian nghiên cứu.
Những người thiếu hứng thú với các hoạt động hàng ngày có nguy cơ mất trí nhớ cao gấp ba lần bình thường
Sau khi điều chỉnh các yếu tố như tuổi tác, trầm cảm và tình trạng sức khỏe khác, nghiên cứu cho thấy những người thiếu hứng thú và thường xuyên buồn ngủ vào ban ngày có nguy cơ mắc MCR cao hơn gấp ba lần. Tiến sĩ Victoire Leroy, người dẫn đầu nghiên cứu, chia sẻ rằng các vấn đề về giấc ngủ ảnh hưởng đến sự tỉnh táo ban ngày có liên hệ mạnh mẽ nhất với nguy cơ nhận thức sau này. Phát hiện này củng cố giả thuyết rằng các vấn đề về giấc ngủ, đặc biệt là buồn ngủ vào ban ngày, có liên quan đến sự suy giảm nhận thức ở người cao tuổi.
Mặc dù kết quả nghiên cứu có tính quan trọng, nhóm nghiên cứu cũng lưu ý về những hạn chế của nghiên cứu này. Thông tin về giấc ngủ chủ yếu do người tham gia tự báo cáo, dẫn đến khả năng thiên vị trong dữ liệu. Do đó, kết quả cần được diễn giải cẩn trọng, và cần có thêm nghiên cứu để xác nhận mối liên hệ này cũng như các cơ chế tiềm ẩn.
Tiến sĩ Wendy Troxel, chuyên gia về giấc ngủ và tâm lý học lâm sàng, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc xem xét mối liên hệ giữa giấc ngủ và nguy cơ nhận thức. Bà cho biết, mối quan hệ chặt chẽ giữa giấc ngủ và trầm cảm có thể khiến việc xác định liệu các vấn đề về giấc ngủ có góp phần vào MCR một cách độc lập trở nên khó khăn. Nghiên cứu cũng cho thấy những người có chất lượng giấc ngủ kém có nguy cơ mắc MCR cao hơn, tuy nhiên mối liên hệ này trở nên không còn ý nghĩa khi tính đến yếu tố trầm cảm.
Theo Tiến sĩ Troxel, suy giảm ban ngày do giấc ngủ vẫn là yếu tố nguy cơ đáng kể đối với MCR ngay cả khi đã điều chỉnh yếu tố trầm cảm. Phát hiện này nhấn mạnh rằng cải thiện sức khỏe giấc ngủ có thể là một chiến lược quan trọng để giảm nguy cơ mất trí nhớ. Nhu cầu sàng lọc và chẩn đoán các rối loạn giấc ngủ, chẳng hạn như mất ngủ và ngưng thở khi ngủ, là cần thiết và có thể giúp cải thiện chất lượng cuộc sống của người cao tuổi.
Mặc dù các rối loạn giấc ngủ rất phổ biến và có thể điều trị được ở cả nam và nữ, Tiến sĩ Troxel lưu ý rằng chúng vẫn chưa được chẩn đoán và điều trị đầy đủ. Nghiên cứu này được tài trợ bởi Viện Lão hóa Quốc gia, đánh dấu một bước quan trọng trong việc hiểu rõ mối liên hệ giữa giấc ngủ và nhận thức. Các chuyên gia nhấn mạnh sự cần thiết của nghiên cứu tiếp theo để xác định rõ hơn về mối quan hệ giữa giấc ngủ và suy giảm nhận thức ở người cao tuổi.